<< Chapter < Page
  Cấu trúc dữ liệu     Page 3 / 15
Chapter >> Page >

Cách thức truy xuất, được cho bởi tên hoặc chỉ số của phần tử (chẳng hạn chỉ số của một phần tử của mảng), sẽ xác định cách tính độ dời của phần tử như thế nào.

Để lựa chọn ngẫu nhiên một phần tử cần phải xác định vị trí thực của phần tử (tức là địa chỉ của ô nhớ lưu trữ phần tử đó) theo công thức:

Vị trí thực của phần tử = Ðịa chỉ cơ sở + độ dời của phần tử.

Lựa chọn tuần tự một dãy các phần tử của cấu trúc có thể theo các bước:

- Ðể chọn phần tử đầu tiên ta dùng cách tính địa chỉ cơ sở cộng với độ dời như đã nói ở trên.

- Ðối với các phần tử tiếp theo trong dãy, cộng kích thước của phần tử hiện hành với vị trí của phần tử hiện hành để được vị trí của phần tử kế tiếp.

Ðối với biểu diễn liên kết

Như trên đã trình bày, các khối ô nhớ trong biểu diễn liên kết được bố trí rời rạc nhau, khối này nối với khối kia bằng con trỏ và lúc đầu chỉ nắm được con trỏ tới khối đầu tiên. Do đó việc đi đến các khối luôn phải xuất phát từ khối đầu tiên.

Để lựa chọn ngẫu nhiên một phần tử trong cấu trúc liên kết cần phải duyệt một dãy các khối, từ khối đầu tiên đến khối cần lựa chọn.

Lựa chọn tuần tự một dãy các phần tử được thực hiện bằng cách lựa chọn phần tử đầu tiên như đã nói ở trên và sau đó từ phần tử hiện hành, duyệt theo con trỏ để đến phần tử kế tiếp.

Véctơ

Định nghĩa véctơ

Véctơ (còn gọi là mảng một chiều) là một CTDL bao gồm một số cố định các phần tử có kiểu giống nhau được tổ chức thành một dãy tuần tự các phần tử.

Như vậy véctơ là một CTDL có kích thước cố định và đồng nhất.

Sự đặc tả và cú pháp

Đặc tả thuộc tính của véctơ

Các thuộc tính của một véctơ là:

- Số lượng các phần tử, luôn được chỉ rõ bằng cách cho tập chỉ số. Tập chỉ số này thông thường được cho bởi một miền con các số nguyên, trong trường hợp đó, số lượng các phần tử bằng số nguyên cuối cùng - số nguyên đầu tiên + 1. Một cách tổng quát thì tập chỉ số có thể là kiểu liệt kê nào đó, trong trường hợp này, số lượng phần tử bằng số giá trị trong kiểu liệt kê. Cũng có những ngôn ngữ chỉ định rõ số lượng các phần tử như ngôn ngữ C chẳng hạn.

- Kiểu dữ liệu của mỗi một phần tử, thường được viết rõ trong khai báo.

- Chỉ số được sử dụng để lựa chọn mỗi một phần tử. Nếu tập chỉ số được cho bởi một miền con của tập các số nguyên thì số nguyên đầu tiên chỉ định phần tử đầu tiên số nguyên thứ 2 chỉ định phần tử thứ 2 ...Nếu tập chỉ số là một liệt kê thì giá trị đầu tiên trong liệt kê là chỉ số của phần tử đầu tiên. Nếu ngôn ngữ chỉ định rõ số lượng các phần tử thì 0 là chỉ số của phần tử đầu tiên.

Khai báo véctơ trong Pascal là ARRAY [<tập chỉ số>] OF<kiểu phần tử>.

Ví dụ VAR a: ARRAY[1..10] OF real;

Khai báo này xác định 1 véctơ a có 10 phân tử là các số real. Các phần tử này được lựa chọn bởi các chỉ số từ 1 đến 10.

Miền giá trị của chỉ số không nhất thiết bắt đầu từ 1, ví dụ

Var b: ARRAY [-5..10] OF integer; Với khai báo này thì b là một véctơ có 16 phần tử (10 – (-5) + 1 = 16). Các phần tử được lựa chọn nhờ các chỉ số từ -5 đến 10.

Miền giá trị của chỉ số không nhất thiết là miền con của số nguyên, nó có thể là một liệt kê bất kỳ (hoặc 1 miền con của một liệt kê). Ví dụ:

Get Jobilize Job Search Mobile App in your pocket Now!

Get it on Google Play Download on the App Store Now




Source:  OpenStax, Cấu trúc dữ liệu. OpenStax CNX. Jul 29, 2009 Download for free at http://cnx.org/content/col10766/1.1
Google Play and the Google Play logo are trademarks of Google Inc.

Notification Switch

Would you like to follow the 'Cấu trúc dữ liệu' conversation and receive update notifications?

Ask